Thứ Tư, 30 tháng 11, 2011

THỬ RƯỢU

Trong một hãng rượu tại Napa Valley, California, một chuyên viên thử rượu vừa qua đời. Chủ hãng lo lắng đăng báo, kiếm người thay thế.
Một anh chàng say rượu bí tỉ, quần áo rách rưới tới xin việc. Chủ hãng muốn tống cổ anh say rượu đi chỗ khác chơi, nhưng vẫn muốn thử tài anh ta.
Chủ hãng ngoắc tay, và cô hầu bàn mang ra một ly rượu. Anh chàng say rượu cầm ly uống cạn, và nói:“Rượu vang đỏ loại Muscat , 3 tuổi, trồng ở miền Bắc của Napa Valley , chứa trong thùng thép!”
“Đúng thế”, Chủ hãng tuyên bố.
Chủ Hãng ra hiệu cho cô hầu bàn mang ra một ly rượu khác. Anh chàng say rượu nâng ly lên, uống cạn, lè nhè nói:“Rượu vang đỏ, Cabernet, 8 năm, trồng tại phía Tây Nam của Napa Valley , chứa trong thùng gỗ Oak!”
Chủ hãng phục lăn!
Nhưng ông vẫn nháy mắt cho cô thư ký, ngầm ra hiệu. Cô thư ký bưng ra một ly nước tiểu. Gã say rượu mắt nhắm mắt mở, nâng ly uống cạn.
Uống xong, gã lè nhè nói:“Tóc vàng, 26 tuổi, mang thai 3 tháng...Và nếu không cho tôi việc làm, tôi sẽ nói tọac tên bố đứa bé

Thứ Tư, 19 tháng 10, 2011

VỚ VẨN: BỘ TRƯỞNG GIAO THÔNG YÊU CẦU CÁN BỘ KHÔNG CHƠI GOLF

Bác này việc làm cũng giống như tên thôi: "La" cho cố rồi "Thăng". Anh quản lý cán bộ của anh làm thế nào để không sử dụng tài sản công vào những việc vui chơi, giải trí, tránh lãng công trong thời gian làm việc, đúng tiến độ các công trình chứ việc gì cấm người ta chơi golf trong thời gian nghỉ của người ta? Chơi golf cũng là một cầu nối trong thời buổi hội nhập, thử nghĩ mai mốt có đoàn khách của ngành mang tính quốc gia đến làm việc, họ yêu cầu chơi 1 ván golf giao hữu, chắc lúc đó các bố dùng gậy đánh golf đập vào mông nhau à??? Còn việc đề xuất thiêu huỷ phương tiện tham gia đua xe là một việc làm vô cùng lãng phí, vậy mà ở cấp bộ trưởng lại có ý tưởng đó, người ta nói có 3 thứ không được giao cho 3 loại thằng: Không giao vũ khí cho thằng điên; không giao tiền cho thằng dốt; không giao chức cho thằng ngu. Còn một việc nữa là cho thằng quản lý dự án ở sân bay Đà Nẵng nghỉ việc, việc này ở cấp bộ trưởng làm thì giống như người ta nhổ bỏ sợ tóc sâu trên đầu, vậy mà các bác cứ tung hô vạn tuế nhặng xị cả lên, chả ra làm sao cả.
Kết luận: anh Thăng chỉ biết chơi tennis nên anh cấm chơi golf, chứ thật ra anh cũng hay ra sân lắm. Đây là hình ảnh của các anh
Anh Thăng hùng dũng đi vào sân


Có cả anh Võ Xuân Thưởng khi còn là bí thư TW Đoàn, nay đã là bí thư tỉnh Quảng Ngãi
Còn đây là anh Nguyễn Đắc Vinh, mới thay anh Thưởng làm BT TW Đoàn
Vì anh không biết chơi golf, chỉ biết chơi tennis, em gái ngồi xa kia cấm cười nhé

Chủ Nhật, 16 tháng 10, 2011

VỢ VÀ "ĐÀO"

     Hôm qua, anh đi uống bia ôm với mấy thằng bạn, về nhà em ngửi mùi nước hoa lạ rồi bù lu, bù loa. Em hỏi anh rằng: bọn nó (Đào) có gì hơn em mà anh lại chui đầu vào đấy? Quả là một câu hỏi hay, anh nói rằng bọn nó chẳng có gì bằng em cả, này nhé:

     Về tài chính: em lấy gần như 100% lương của anh và phải đưa lương đúng thời gian quy định hằng tháng, đúng niên hạn nâng lương v.v... - Còn đào thì lâu lâu anh mới ghé và không lần nào lấy của anh được quá 100k (chưa tính tiền bia và tiền karaoke).

     Về quyền uy: em có quyền uy hơn nhiều, mỗi lần nhậu xỉn, về nhà anh muốn hút điếu thuốc, nhờ em lấy cái hột quẹt để mồi thuốc hoặc cái gạt tàn, em gào lên: anh không có chân, không có tay à? Đã nhậu về còn sai khiến vợ con hả? - Còn đào thì khác, anh mới ngậm điếu thuốc vào miệng, đào đã hai tay bật lửa, châm thuốc cho anh, điếu thuốc vừa có tí tàn, đào đã đưa bàn tay xinh xắn và bảo: anh gạt vào tay em đi. Em có quyền uy quá đi chứ!!!
Em có thân hình hoàn hảo và nặng ký hơn đào nhiều
"Đào có nhiều khiếm khuyết trên cơ thể, còn nhẹ ký hơn em nữa"

Về thân thể: em không có tí khiếm khuyết nào cả. Từ trên xuống dưới em đều hoàn hảo - Còn đào thì thân thể có khiếm khuyết, chỗ nhô ra (vòng 1 và 3), chỗ thụt vào (vòng 2). Đào lại nhẹ ký hơn em nhiều.
Anh già và xấu, nhưng lúc nào đào cũng gọi là "anh đẹp trai"
     Về mắt thẩm mỹ: Cho dù anh có già, có xấu, đào cũng không phân biệt được, mà cứ gọi là "anh đẹp trai" ngọt ngào. Còn em thì lúc nào cũng phát hiện ra được những điểm không hoàn hảo của anh, dù là nhỏ nhất.
     Tóm lại: đào không có cái gì hơn em cả. Vậy tại sao anh phải đi uống bia ôm? Hôm nọ, anh chở em đi đám cưới, em ngồi sau ôm eo anh, anh hỏi em ôm như vậy có sướng không? Em trả lời: sướng mẹ gì, sợ nguy hiểm phải ôm thôi. Anh uống bia ôm cũng tương tự vậy thôi, uống đến một lúc nào đó thì phải xỉn, mà xỉn thì rất nguy hiểm nên phải kiếm một ai đó để ôm cho an toàn. Chỉ đơn giản vậy thôi.

Thứ Sáu, 14 tháng 10, 2011

THƯ GỬI CON

“Ngày bố mẹ già đi, con hãy cố gắng kiên nhẫn và hiểu cho bố mẹ. Nếu như bố mẹ ăn uống rớt vung vãi... Nếu như bố mẹ gặp khó khăn ngay cả đến cái ăn cái mặc... Xin con hãy bao dung!
Con hãy nhớ những ngày, giờ mà bố mẹ đã trải qua với con, để dạy cho con bao điều lúc thuở bé.
Nếu như bố mẹ cứ lập đi lập lại hàng trăm lần mãi một chuyện, thì đừng bao giờ cắt đứt lời bố mẹ... mà hãy lắng nghe!


"Ngày bố mẹ già đi, con hãy cố gắng kiên nhẫn và hiểu cho bố mẹ." 
Khi con còn ấu thơ, con hay muốn bố mẹ đọc đi đọc lại mãi một câu truyện hằng đêm cho đến khi con đi vào trong giấc ngủ... và bố mẹ đã làm vì con.
Nếu như bố mẹ không tự tắm rửa được thường xuyên, thì đừng quở trách bố mẹ và đừng nên cho đó là điều xấu hổ.
Con hãy nhớ... lúc con còn nhỏ, bố mẹ đã phải viện cớ bao lần để vỗ về con trước khi tắm.
Khi con thấy sự ít hiểu biết của bố mẹ trong đời sống văn minh hiện đại ngày hôm nay, đừng thất vọng mà hãy để bố mẹ thời gian để tìm hiểu.
Bố mẹ đã dạy dỗ con bao điều... từ cái ăn, cái mặc cho đến bản thân và phải biết đương đầu với bao thử thách trong cuộc sống.
Nếu như bố mẹ có đãng trí hay không nhớ hết những gì con nói... hãy để bố mẹ đôi chút thời gian để suy ngẫm lại và nhỡ như bố mẹ không tài nào nhớ nổi, đừng vì thế mà con bực mình mà tức giận... vì điều quan trọng nhất đối với bố mẹ là được nhìn con, đưọc gần bên con và được nghe con nói, thế thôi!
Nếu như bố mẹ không muốn ăn, đừng ép bố mẹ!... vì bố mẹ biết khi nào bố mẹ đói hay không.
Khi đôi chân của bố mẹ không còn đứng vững như xưa nữa... hãy giúp bố mẹ, nắm lấy tay bố mẹ như thể ngày nào bố mẹ đã tập tềnh con trẻ những bước đi đầu đời.
Và một ngày như một ngày sẽ đến, bố mẹ sẽ nói với con rằng... bố mẹ không muốn sống, bố mẹ muốn từ biệt ra đi.
Con đừng oán giận và buồn khổ... vì con sẽ hiểu và thông cảm cho bố mẹ khi thời gian sẽ tới với con.
Hãy cố hiểu và chấp nhận, đến khi về già, sống mà không còn hữu ích cho xã hội mà chỉ là gánh nặng cho gia đình!... và sống chỉ là vỏn vẹn hai chữ "sinh tồn".
Một ngày con lớn khôn, con sẽ hiểu rằng, với bao sai lầm ai chẳng vướng phải, bố mẹ vẫn bỏ công xây dựng cho con một con đường đi đầy an lành.
Con đừng nên cảm thấy xót xa buồn đau, đừng cho rằng con bất lực trước sự già nua của bố mẹ.
Con chỉ cần hiện diện bên bố mẹ để chia sẻ những gì bố mẹ đang sống và cảm thông cho bố mẹ, như bố mẹ đã làm cho con tự khi lúc con chào đời.
Hãy giúp bố mẹ trong từng bước đi vào chiều...
Hãy giúp bố mẹ trong phút sống còn lại trong yêu thương và nhẫn nại...
Cách duy nhất còn lại mà bố mẹ muốn cảm ơn con là nụ cười và cả tình thương để lại trong con.
Thương con thật nhiều...
Bố mẹ..."
Tác giả: PIERRE ANTOINE (Việt kiều Pháp)

Thứ Năm, 13 tháng 10, 2011

NGẪM XEM ĐÚNG KHÔNG?

- Sau lưng người đàn ông đích thực là người đàn bà thích đực.
- Sau lưng người đàn ông bất lực là người đàn bà rất bực.
- Sau lưng người đàn ông liệt dương là người đàn bà đáng thương.
- Sau lưng người đàn ông ngoại tình là người đàn bà ngồi rình.
- Sau lưng người đàn ông đẹp trai là người đàn bà dễ mang thai.
- Sau lưng người đàn ông thành công là người đàn bà ngồi không.
- Sau lưng người đàn ông long nhong là người đàn bà long đong.
- Sau lưng người đàn ông thất bại là người đàn bà xúi dại.
- Sau lưng người đàn ông lảm nhảm là người đàn bà thê thảm.
- Sau lưng người đàn ông nghèo khó là người đàn bà nhăn nhó.

Thứ Sáu, 7 tháng 10, 2011

TÌM CÁC BẠN HỌC ĐẠI HỌC

Năm 2010, đi du lịch Đà Nẵng, ghé qua Quảng Ngãi gặp lại Nguyễn Văn Minh, Tiến "dế", Nguyên "cao kều", thấy vui quá. Bạn bè mình chưa dám nói là thành đạt nhưng thấy ai cũng có công ăn việc làm ổn định là vui rồi. Từ đó luôn có một mong ước cháy bỏng là làm sao có một nơi để anh em bạn bè có thể gặp nhau dễ dàng. Blog này ra đời trong hoàn cảnh đó. Hy vọng bạn bè mình tập trung đầy đủ về đây để cùng chia sẽ những vui buồn trong cuộc sống.
Cần tìm các bạn gấp: 
Ninh Văn Tuyên - Nam Định
Nguyễn Đình Thịnh - Hà Tỉnh
Võ Xuân Nguyên - Quảng Ngãi
Nguyễn Văn Minh - Quảng Ngãi
Nguyễn Thị Thu Thuỷ - Nha Trang
Nguyễn Thị Thanh Thuỷ - Phú Yên
Nguyễn Tân Tiến - Cam Ranh
Võ Văn Lượng - Cát Tiên
Nguyễn Văn Hồng - ?
K Breh - Đức Trọng
Nguyễn Văn Tâm - ĐăkLăk
Phạm Vũ Điều - ĐăkLăk
Huỳnh Văn Thống - Ninh Thuận
Huỳnh Thị Thu Thảo - Quảng Ngãi
Quảng Thị Thanh Tranh - Ninh Thuận
Huỳnh Thị Hai - Quảng Ngãi
Nguyễn Thị Thuỳ Linh - Đồng Nai
Nguyễn Hữu Trà - Quảng Ngãi (Đà Lạt)
Nguyễn Thị Thắm Thiết - Quảng Ngãi
Và còn nhiều bạn ở lớp Văn 2A1 nữa...
Các bạn để lại đt, địa chỉ trên blog này, hoặc liên hệ: 01683342424 gặp  Hồng Khanh
(Ý kiến của Ninh Văn Tuyên sau khi vào blog "Bổ sung thêm nhé: Nguyễn Anh Tài .N.An - Đỗ Thị Lam. N.Định - Nguyên Thị Bé Hương. Nguyễn Thị Ngọc Hương. Nếu biết địa chỉ, nghề nghiệp của các bạn thì bổ sung luôn."
                                       con gái tớ nè
Còn đây là con trai tớ


Thứ Hai, 3 tháng 10, 2011

LỜI CON TRẺ

Hôm nay mẹ bận dạy cả ngày, ba bận họp không đón con được, ba nhờ cô Tuyết đón dùm.
Về nhà con kể: lớp con hôm nay phát đồng phục áo lạnh. Vì con lớn con hơn các bạn trong lớp nên được cô phát áo số 9, còn bạn Thắng con cô Tuyết không hiểu vì sao lại nhận áo số 6 nên hơi chật. Cô tuyết ra đến trường thấy bạn Thắng mặc áo chật nên đã la bạn suốt đoạn đường về nhà. Con ngồi sau xe và thấy rất tội cho bạn Thắng.
Ba hỏi: Lúc đó bạn Thắng có nói gì không?
Con: không ba ạ, nhưng con biết bạn rất xấu hổ.
Ba: vì sao con nghĩ như vậy? vì mặc áo chật à?
Con: áo chật thì xin cô đổi lại được, nhưng bạn xấu hổ vì bị mẹ Tuyết la trước mặt con. Ba đừng bao giờ la con trước mặt bạn con nha ba.
Ba (nói đùa): Ừ, ba không la mà chỉ đánh thôi nhá.
Con: Ứ, không được đâu, đánh thì bị đau, mà còn xấu hổ hơn cả bị la, giận ba bây giờ.
Ba: Thôi đừng giận, ba hứa là sẽ không bao giờ la con trước mặt bạn con đâu. Nhưng con hứa là phải cố gắng ngoan và học giỏi nhé.
Con: yeeh, ăn cơm thôi, chiều con còn phải đi học nữa.